Sáng tối Mju kể
Trời trở gió
Đêm tháng tư, trời nổi gió Bắc
Trăng đỏ au, nền trời cũng đỏ
Từ bao giờ, nơi tôi sống đã không còn thấy màn đêm đen kịt lấp lánh ánh sao nữa ???
Đèn điện ở đây sáng quá !
Lòng người ở đây ồn ào quá !
Ồn ào khi tôi nghe thấy tiếng lòng họ nghĩ về nhau, họ nói xấu nhau, họ vùi dập hãm hại nhau…
18 tuổi, tôi dám viết những gì mình nghĩ, ko sợ điều gì cả
5 năm sau, tôi sợ những gì mình nghĩ, ko dám viết ra…
5 năm sau nữa, những gì tôi nghĩ lại chỉ muốn viết riêng cho một người đọc….
Tâm sự trong lòng lại chỉ muốn mình người ấy lắng nghe…
Thanks for your blog, nice to read. Do not stop.